Ông Donald Trump tin rằng tổng thống nên có ảnh hưởng đối với các quyết định của Cục Dự trữ Liên bang (Fed), cơ quan vốn hoạt động độc lập.
Tổng thống ít nhất cũng nên có tiếng nói. Trong trường hợp của tôi, tôi đã thành công và kiếm được nhiều tiền, nên tôi thường có trực giác sắc bén hơn so với các quan chức hoặc Chủ tịch Fed,” Trump đã chia sẻ trước giới truyền thông tại dinh thự Mar-a-Lago (Florida) vào ngày 8/8.
Vào tháng 4, WSJ đã đưa tin rằng các cử tri ủng hộ Donald Trump đã đề xuất những kế hoạch có thể làm giảm khả năng hoạt động độc lập của Cục Dự trữ Liên bang (Fed) nếu ông trở lại Nhà Trắng. Đáng chú ý, chiến dịch của Trump không đưa ra bất kỳ phản hồi nào về những thông tin này.
Tuy nhiên, trong bài phát biểu hôm qua, cựu Tổng thống đã thể hiện rõ ràng sự đồng thuận của ông với đề xuất nêu trên. Nếu ông trở lại vị trí Tổng thống Mỹ, ông dự định sẽ đưa ra quan điểm về việc quyết định lãi suất cũng như các đề xuất quản lý ngân hàng của Cục Dự trữ Liên bang (Fed). Ông cho rằng những vấn đề này nên được trình lên Nhà Trắng để xem xét và phê duyệt.
Chủ tịch và sáu thành viên khác trong Hội đồng Thống đốc Fed được tổng thống đề cử và Thượng viện phê duyệt. Mặc dù Fed hoạt động độc lập với chính trị, các quyết định của cơ quan này có ảnh hưởng sâu rộng đến nền kinh tế Mỹ và thị trường toàn cầu. Chính sự độc lập này giúp USD duy trì vai trò tiền tệ dự trữ toàn cầu, cho phép chính phủ vay nợ dễ dàng hơn qua phát hành trái phiếu với lãi suất thấp, dù khối nợ công đã đạt mức kỷ lục 35.000 tỷ USD.
Tổng thống Mỹ sắp tới sẽ có cơ hội bổ nhiệm Chủ tịch Fed trong hai năm đầu nhiệm kỳ. Các chuyên gia cho rằng nếu Trump chọn người đồng thuận với mong muốn của ông và được Thượng viện phê chuẩn, ông có thể tác động đáng kể đến Fed.
Dù vậy, các nhà phân tích lo ngại rằng tình hình hiện tại có thể dẫn đến việc Fed đưa ra các quyết định sai lầm. Vào đầu thập niên 70, Chủ tịch Fed lúc đó là Arthur Burns đã phải đối mặt với áp lực từ Tổng thống Richard Nixon, người đã đề cử ông vào vị trí này. Áp lực này đã khiến Burns phải tiếp tục duy trì chính sách tiền tệ nới lỏng trước cuộc bầu cử năm 1972, mặc dù lạm phát đang gia tăng đáng lo ngại.
Tới năm 1974, tỷ lệ lạm phát đã vượt qua 12% và duy trì ở mức cao trong suốt cả thập kỷ. Đến khi Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang Paul Volcker nhậm chức, tình trạng lạm phát mới được kiểm soát nhờ vào một loạt chính sách thắt chặt tiền tệ và nâng cao lãi suất. Chính những biện pháp này đã đẩy nền kinh tế vào hai cuộc suy thoái lớn đầu thập niên 1980.
Nhiệm kỳ hiện tại của Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang Jerome Powell dự kiến sẽ kết thúc vào năm 2026, trong khi vai trò của ông trong Hội đồng Thống đốc sẽ kéo dài đến năm 2028.
Powell được cựu tổng thống Trump đề cử vào vị trí Chủ tịch Fed và bắt đầu đảm nhiệm chức vụ này từ năm 2018. Tuy nhiên, sự hài lòng của Trump với Powell đã giảm sút khi Fed liên tục tăng lãi suất. Trong giai đoạn 2018-2019, Trump thường xuyên chỉ trích Fed công khai và thậm chí đã cân nhắc việc sa thải Powell, theo thông tin từ Bloomberg.
Tuy nhiên, trong một cuộc phỏng vấn với Bloomberg vào tháng trước, Trump đã khẳng định rằng nếu ông được tái đắc cử, ông sẽ không tìm cách sa thải Powell.